Trên đường đời, khi làm bất cứ việc gì, điều quan trọng không phải là những vật ngoài thân đã được chuẩn bị kỹ lưỡng hay chưa mà là bạn có lòng tin hay không?. Một người nếu có lòng tin vào “Chân Thiện Nhẫn” thì tất cả khó khăn có thể vượt qua, mọi mâu thuẫn có thể hóa giải.
Một câu chuyện có thật kể lại rằng: Có một cụ già rất nghèo, nghèo đến nỗi cụ không thể trả nổi tiền tắc xi hay tiền xe khách mỗi khi cụ đi đâu. Chính vì thế, khi cụ già này quyết định lên thủ đô Bắc Kinh để thỉnh nguyện chính phủ chấm dứt cuộc đàn áp đối với Pháp Luân Công, cụ đã phải đi bộ một đoạn đường rất dài.
Trung Quốc rất rộng lớn. Nếu ai muốn đi đâu và không thể mua nổi vé xe khách, thì họ đành phải đi bộ. Từ ngôi làng nhỏ nơi cụ già đang sinh sống đến thủ đô Bắc Kinh là một đoạn đường rất dài.
Ngày qua ngày, cụ vẫn không nản lòng, vừa đi bộ vừa nghĩ thầm rằng Sư phụ Lý Hồng Chí là tuyệt vời như thế nào, các bài giảng đã giúp cụ trở thành một người tốt hơn như thế nào, và là quan trọng như thế nào khi cụ chia sẻ những bài giảng này với những người cùng quê.
Ngày này qua ngày khác, cụ vẫn kiên nhẫn bước, không hề nản lòng và trong tâm luôn luôn tràn đầy “Chân Thiện Nhẫn”. Cuối cùng cụ đã đến được thủ đô Bắc Kinh, nơi có trụ sở các cơ quan đầu não của chính phủ.
Cụ bước nhẹ nhàng đến một khu vực công cộng trên quảng trường Thiên An Môn, nơi cụ sẽ dõng dạc nói lên nguyện vọng của mình là mọi người dân nên được tự do tu luyện Pháp Luân Ðại Pháp.
Trong lúc đó, trên quảng trường có rất nhiều người, khách du lịch có, người dân địa phương có, và có cả cảnh sát đang đi tuần rất cẩn mật cũng có.
Với tấm lòng tràn đầy và lòng tin vào “Chân Thiện Nhẫn”, cụ bình thản ngồi xuống, bắt chéo chân theo thế kiết già, để cho mọi người thấy được nét tuyệt vời của những bài tập Pháp Luân Công.
Ngay lập tức, hai nhân viên cảnh sát chạy tới la lớn, ngăn cản không cho cụ tập Pháp Luân Công nữa và yêu cầu cụ về đồn cảnh sát cùng với họ.
Rất bình tĩnh, cụ nói: “Ðược, tôi sẽ đi theo các anh, nhưng hãy để tôi nói điều này đã”. Cụ mở miệng bao và rất cẩn thận lấy ra một đôi giày đã mòn đến tận gót, đặt xuống đất; rồi lấy một đôi khác, cũng mòn đến tận gót, đặt xuống bên cạnh đôi trước.
Cụ tiếp tục như vậy cho đến khi cụ đặt cả chín đôi giày đã mòn đến tận gót bên cạnh nhau trên nền đất. “Các anh thấy gì không?”, rồi cụ nói tiếp: “Ðể đến thủ đô trình bày với chính phủ một việc, như đã được ghi rõ trong Hiến pháp, để xin chính phủ xem lại cái luật rất bất công cho người dân, tôi đã đi từ một nơi rất xa để đến đây, xa đến nỗi tôi phải đeo mòn tận gót chín đôi giày này”.
Tất cả những người cảnh sát đều ngỡ ngàng. Rồi có một viên cảnh sát nói nhỏ nhẹ: “Chúng tôi đã hiểu cụ nói gì rồi. Xin mời cụ đi đi, chúng tôi không bắt cụ đâu.” Và cụ già yên lặng, từ từ rời khỏi quảng trường.
Trên đường đời, khi làm bất cứ việc gì, điều quan trọng không phải là những vật ngoài thân đã được chuẩn bị kỹ lưỡng hay chưa mà là bạn có lòng tin và đã đủ quyết tâm hay chưa?. Nếu mỗi người đều có “Chân Thiện Nhẫn” trong tâm thì tất cả đều không còn là vấn đề, không còn là trở ngại.
Mọi người có thể hiểu đơn giản: Chân ở đây là chân chính, chân thật, sống ngay thẳng; Thiện là thiện lương, sống biết nghĩ cho người khác; Nhẫn là nhẫn nại, nhẫn nhịn, biết kìm chế sự nỗi nóng của bản thân,…
Tất cả những điều này bạn có thể học được trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân, đây là cuốn sách chỉ đạo chính cho môn tu luyện Pháp Luân Công. Đây là một bộ môn có thể tu luyện trong cuộc sống đời thường.
Có một bạn trẻ Việt Nam chia sẻ rằng: “Cuốn sách Chuyển Pháp Luân này thật sự rất là hay!. Tôi đã học được làm sao làm người Chân thật: không lừa dối bất kỳ ai, khi thực sự làm được sẽ thấy tâm thanh thản, nhẹ nhàng.
Học được Thiện lương: giúp tôi học được cách nghĩ tới người khác trước khi làm gì, nói gì và tôi cũng hiểu được rằng định nghĩa về cái Ác chính là ngược lại, chỉ nghĩ cho bản thân mình, gia đình mình thậm chí là gia tộc mình mà làm hại tới những người khác thì vẫn là Ác!
Tôi cũng học được cách Nhẫn nại: Trước đây tôi vẫn cứ nghĩ rằng ai động đến mình ví như mắng mình, đánh mình hay làm mình thiệt hại gì đó thì mình cũng phải đáp lại người ta bấy nhiêu hoặc hơn thì mới tỏ ra lời nói, việc làm của mình có trọng lượng nhưng học Pháp rồi thì mình thấy suy nghĩ đó của mình thật là trẻ con mà điều thật sự làm người ta trở nên vĩ đại chính là có thể hoàn toàn không để tâm tới những gì người khác muốn lấy của mình, bất kể họ lấy đi danh dự hay tiền bạc của mình nhưng mình vẫn có thể đối xử tốt với họ, thấy họ khó khăn thì vẫn có thể giúp đỡ họ kể cả biết rằng sau khó khăn đó họ sẽ vẫn gây thêm các rắc rối khác cho mình sau này!
Mọi người chúng ta ai cũng có thể làm được điều tương tự nếu như có duyên tìm đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân của Sư phụ Lý Hồng Chí để cảm nhận được vẻ đẹp thực sự của “Chân Thiện Nhẫn”.
Nguồn: Chanhkien.org
Biên tập: Quy Chân