Nguồn ảnh_Pinterest

Khám Phá

Khám phá luân hồi: Ác duyên giữa đạo sĩ và con rắn

By Đăng Dũng

May 09, 2021

Làm người đúng là rất khổ, trong luân hồi bao đời, cho dù thân phận thế nào, giàu sang hay nghèo khổ cũng vậy, nghĩ kỹ thì chẳng qua chỉ giống một vở kịch mà thôi. Con người vẫn chỉ là con người, chỉ là diễn vai khác nhau, kịch bản khác nhau, kỳ thực kết quả đều là như nhau, ấy chính là chữ “khổ”.

Một đạo sỹ trẻ tuổi, nét mặt phong trần, đang vội vã băng qua núi lớn, thì đột nhiên trông thấy ở vách núi bên đường có một con rắn lớn. Từ xa chỉ thấy con rắn này toàn thân cuộn tròn một chỗ, đang ngóc đầu lên luyện tập thở ra hít vào. Đạo sĩ trong tâm kinh hãi: “Đây là một con rắn biết tu luyện, sau này nhất định sẽ hại người”. Biết bao chuyện rắn thành tinh hại người mà đạo sỹ trẻ này đã được nghe kể, bây giờ được nhìn thấy nó chưa thành tinh thì không để nó sống được.

Nghĩ sao làm vậy, đạo sỹ trẻ cầm hòn đá lớn, vận sức hướng vào đầu con rắn đập tới. Chẳng ngờ nửa chừng cục đá bị vướng cành cây khiến đánh không trúng đầu, chỉ đụng một chút vào thân con rắn. Con rắn lớn bị giật mình khiếp sợ, nhìn thấy đạo sĩ trẻ tuổi, nó nhận ra nguyên nhân liền nhe nanh bổ nhào về phía đạo sĩ.

Chuyển biến bất ngờ của tình huống là vượt ra ngoài dự liệu của đạo sĩ. Bất ngờ hơn là bộ dạng dữ tợn của con rắn, đạo sĩ trẻ tuổi trở nên sợ sệt, co chân chạy thục mạng. Con rắn vẫn tức giận đuổi theo sau, nó cảm nhận được người tới vừa rồi muốn lấy mạng nó, nên nó quyết phải trả thù lại người đó. Đạo sỹ trẻ chạy một lúc thì thoát khỏi tầm truy tìm của con rắn, lại nhặt một cục đá khác nấp vào thân cây, chờ con rắn đi tới thì hướng vào nó đập xuống, lần này đập đúng cái đuôi, khiến con rắn đau đớn cuộn mình lại. Thế núi dốc đứng, con rắn cuộn mình bèn bị lăn xuống núi. Người đạo sĩ trẻ tuổi lúc này mới thở phào, ngồi trên vệ đường nghĩ lại vẫn còn rùng mình: “Gây ra phiền phức rồi”.

Nhiều năm sau, con rắn lớn kia đã tu luyện tiến triển, nghĩ đến đạo sĩ từng đập nó thì oán hận mãi. Một ngày nọ, ở dưới núi có mấy người đến bái sơn thần, con rắn bèn lợi dụng cơ hội phụ thể trên thân một người, sau đó điều khiển thân người kia đi lùng tìm đạo sĩ khắp nơi để báo thù. Lúc đó vị đạo sĩ đã sang tuổi trung niên, sớm không còn tâm tranh đấu nữa, qua mấy chục năm đã tu luyện được công năng túc mệnh thông, có thể tiên tri một số việc.

Mỗi lần con rắn tìm vị đạo sỹ, thì ông đều biết trước, và luôn dùng biện pháp là lánh mặt. Có một lần khi ông lên thị trấn, con rắn phụ thể cũng vượt nghìn dặm tìm đến đây, hai bên chỉ cách nhau một bức tường; đối phương tuy cảm giác dị thường, nhưng đạo sỹ cũng có thuật thần thông che mắt nên không thể lập tức phát hiện vị đạo sĩ. Sự việc cứ lặp lại như vậy, khi người kia chết đi, con rắn lại tìm cách phụ thể lên một người khác để tìm lão đạo sĩ. Còn lão đạo sỹ lấy biện pháp lưu vong để giải quyết vấn đề, cả đời khổ sở không nơi nào được ở yên ổn. Kết quả một đời vẫn giải quyết chưa xong món nợ này.

Làm người đúng là rất khổ, trong luân hồi bao đời, cho dù thân phận thế nào, giàu sang hay nghèo khổ cũng vậy, nghĩ kỹ thì chẳng qua chỉ giống một vở kịch mà thôi. Con người vẫn chỉ là con người, chỉ là diễn vai khác nhau, kịch bản khác nhau, kỳ thực kết quả đều là như nhau, ấy chính là chữ “khổ”.

Sau khi vị đạo sỹ này chết đi, một thời gian sau con rắn cũng bị sét đánh chết. Động vật phụ thể lên thân người, hút khí tinh hoa người để tu luyện thì không được phép, nên trời đã trừng phạt nó. Người xưa nói rằng những người hay oán hận, thù dai, có tâm đố kỵ mạnh, ích kỷ thì kiếp sau thường bị chuyển sinh làm rắn. Con rắn này là một trường hợp như vậy, sau khi nó bị sét đánh chết, thì linh hồn người thoát ra và lại tiếp tục bước vào luân hồi.

Đến đời sau, vị đạo sỹ đã kết ác duyên với con rắn, được phản ánh ra là từ bé đã sợ rắn, bất kể là rắn độc hay không độc, cứ thấy rắn là bỏ chạy. Nhưng căn cơ tu luyện vẫn còn nên đời này vị đạo sỹ lại bước vào tu Phật Pháp. Còn linh hồn người thoát ra khỏi con rắn kia cũng được chuyển sinh thành người, làm ca sỹ nổi tiếng với các điệu nhảy trong trang phục hiện đại nhuộm tóc xanh đỏ.

Một hôm người ca sỹ này lái xe ô tô không chú ý đụng vào người tu Phật kia. Nhưng ca sỹ này không những không xin lỗi, còn xuống đe dọa người tu Phật. Người tu Phật bị xe quệt ngã xuống, nhưng cảm thấy không sao cả, liền đứng dậy rồi xin lỗi người ca sỹ. Người dân chứng kiến tình huống ấy cảm thấy khó chịu vì cách hành xử của ca sỹ này, nên họ viết lên mạng tẩy chay không xem ca sỹ này nữa.

Còn người tu Phật về nhà, buổi tối có một giấc mơ rất chân thực. Bản thân chính là vị đạo sỹ kia, lẽ ra lần này bị ngã sẽ bị đau bên hông và bị thương ở chân đúng như món nợ kiếp trước với con rắn kia. Nhưng vì tu Phật nên nghiệp duyên đã được giảm đi rất nhiều, đồng thời cũng giữ được tâm tính không cãi nhau lại với người đó, nên ngay lúc đó món nợ đã hoàn toàn trả xong. Nỗi sợ hãi rắn của người này cũng tự dưng biến mất.

Phải chịu thống khổ, tai họa bất ngờ có lẽ không ai muốn. Nhưng trong Phật gia giảng; “Nợ thì phải hoàn trả”, ác nghiệp tạo ra thì dù có thần thông để trốn tránh thì lại kéo dài thêm nghiệp duyên. Làm người dễ trả nợ, vì không có năng lực gì để biết trước sự việc sắp tới. Chỉ có thể thản nhiên đón nhận thì hoàn trả nhanh hơn.

 

Biên tập Thông Lộ