“Chỉ có một cuộc đời”, tất nhiên chúng ta không thể nào sống cuộc đời của người khác, khi kinh nghiệm của bản thân còn rất hạn chế thì tự mình cần trau dồi kiến thức và học hỏi. Kinh nghiệm càng ít thì càng có nhiều thứ không đạt được. Mỗi một người khi ở trong một môi trường khác thì có những kinh nghiệm khác nhau trong cuộc sống của chính mình. Tuy nhiên, chúng ta có thể trải nghiệm cuộc sống của người khác qua sách. Cũng có thể biết cuộc sống của những người sống ở thời đại khác hoặc các quốc gia khác cá nhân tự mình nhận thức và và đúc kết kinh nghiệm.
Điều này rất quan trọng. Bởi vì nó sẽ trở thành trải nghiệm tưởng tượng cảm xúc của người khác, nhưng sẽ giúp họ có thêm động lực để cố gắng. Con người sống trong thế giới này cần phải hiểu và thừa nhận cảm xúc của người khác, và sau đó chấp nhận chúng. Điều này sẽ cho phép bạn phát triển và làm phong phú thêm cuộc sống của mình cùng một lúc.
“Kỷ lục Meiji của một người” (ghi chép của người là Meiji) Thị tộc Aizu cuộc sống sau kỷ lục vị thành niên Shibagoro. Shibagoro, người đã trải qua thời kỳ thay đổi mạnh mẽ vào cuối thời Mạc phủ, sẽ trở thành một vị tướng trong quân đội. Ông đã hoạt động với tư cách là một tùy viên quân sự đóng quân ở trong “cố tướng sĩ” của Nhật Bản, và được nhiều nước đánh giá cao. Tạp chí Time cũng đã đưa tin về thành tích xuất sắc của ông, ông là người Nhật Bản đầu tiên được biết đến rộng rãi ở châu Âu và châu Mỹ.
Sự đau khổ thời niên thiếu của Shibagoro được ghi lại trong “hồ sơ về một người đàn ông Meiji” được gọi là “lịch sử đen” của cuộc Duy Tân Minh Trị vào cuối thời Mạc phủ. Một thực tế khác trong quá khứ đã viết lên cho ông sự thành công trong hiện tại.
Gia tộc Aizu, những người buộc phải gánh chịu tai tiếng của kẻ thù, đã bị tấn công bởi lực lượng đồng minh Saskatchewan. Khi Shibagoro mười một tuổi, cha và anh trai của ông ta cuối cùng cũng đến thành phố để chiến đấu. Người đàn ông trẻ duy nhất trong gia đình là Shibagoro. Theo lời mời của người thân, Shibagoro muốn xa nhà. Trên thực tế, sau khi ông ta ra ngoài, bà, mẹ và các chị của ông ta đã tự sát bằng dao.
“Tôi không biết rằng đây là lời từ biệt với bà và mẹ tôi khi tôi đã được họ tiễn đưa tới cửa, ra đi trong niềm vui sướng. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng bà, mẹ và các chị của tôi sẽ ra đi, để phần đời còn lại cho tôi. Thật là hối hận và buồn bã”. Từ những dòng chữ, chúng ta có thể cảm nhận sâu sắc nỗi đau khi sống với nỗi nhớ gia đình trên lưng và ám ảnh tâm trí của ông. Trong thực tế, có những thời điểm kinh hoàng và cuộc sống đáng sợ như vậy nhưng ông đã lấy đó làm động lực cho chính mình để vượt qua.
Thực ra rất khó để tự mình làm cho cuộc sống trở nên thành công. Chúng ta sẽ tồn tại ở đây vào thời điểm này bởi vì nhiều người đã để lại kinh nghiệm sống trong quá khứ. Biết được cuộc đời của rất nhiều người, bạn nhất định có thể dần dần cảm nhận được sự “phú quý của chính cuộc sống”. Kinh nghiệm của người khác sẽ là bài học cho chính mình. Muốn thành công nhất định phải tích lũy kinh nghiệm.
Thanh Chân- Nguồn: secretchina