Câu chuyện về nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn thì ai cũng biết, trong truyện cổ tích này, bảy chú lùn tuy có thân hình nhỏ bé nhưng lại rất tốt bụng và thân thiện, giúp đỡ nàng Bạch Tuyết hết khó khăn này đến khó khăn khác. Tôi đã nghĩ rằng những người lùn sẽ chỉ tồn tại trong những cuốn truyện cổ tích, nhưng trên thực tế, tại một ở Trung Quốc, thực sự có một nơi được gọi là “Ngôi làng lùn”.
Ngôi làng này nằm ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, được gọi là làng Minh Dương hay còn được gọi là “Ngôi làng lùn”, là một ngôi làng tương đối xa. Một khách du lịch nổi tiếng đã tình cờ phát hiện ra rằng làng Minh Dương thực sự như lời đồn đại, dân làng tương đối thấp, chiều cao trung bình có khi chưa đến một mét, trông họ thực sự giống như những “người lùn” trong truyện cổ tích.
Khách du lịch thấy thanh niên cao nhất làng từ 120 đến 140 cm, đây là người đàn ông to cao lớn nhất trong làng, vì nhìn chung ai cũng không cao một thước, còn người già thì tầm 50 đến 80 cm. Theo người dân trong làng, hầu hết mọi người trong làng bắt đầu ngừng phát triển chiều cao khi họ được khoảng 3 tuổi.
Bạn biết đấy, 3 tuổi là giai đoạn phát triển quan trọng của trẻ em, nói chung trẻ em đang chuẩn bị phát triển cơ thể ở độ tuổi này, nhưng dân làng ở làng Chùa Ming Dương đã ngừng phát triển ở độ tuổi này. Điều này thật sự rất khó hiểu. Trong mắt du khách, dân làng không có vấn đề gì về trí tuệ hay tâm hồn, ngoại trừ chiều cao của họ khác với hầu hết mọi người.
Trên thực tế, từ rất lâu trước đây, chiều cao của người dân làng Chùa Ming Dương là bình thường, cho đến những năm 1930, người dân trong làng dần cảm thấy đau âm ỉ ở các khớp cơ thể, cơn đau này ngày càng mạnh dần theo thời gian. Căn bệnh hiểm nghèo này khiến đầu gối, hông và mắt cá chân của chúng đau đớn dị thường, tứ chi suy yếu, khả năng vận động suy giảm tột độ.
Cơn đau đến cũng là khi chiều cao của trẻ em ở đây chững lại. Chúng không hề cao thêm nữa. Tuy nhiên, ngoại trừ chiều cao, những đứa trẻ này vẫn phát triển hoàn toàn bình thường về mặt tâm sinh lý. Và điều kì lạ là những đứa trẻ ở các ngôi làng lân cận không hề gặp phải căn bệnh quái ác này.
Dân làng cũng đã đến bệnh viện kiểm tra nhiều nơi, nhưng họ không phát hiện ra vấn đề gì trong mỗi lần kiểm tra. Rất nhiều các nhà khoa học đã tìm đến ngôi làng nhỏ để nghiên cứu hiện tượng kì lạ này. Một cuộc điều tra chuyên sâu về đất, nước, nguồn lương thực cũng như chất lượng không khí trong làng đã được tiến hành. Tuy nhiên, ngay cả các chuyên gia hàng đầu Trung Quốc cũng không phát hiện bất cứ kết quả bất thường nào.
Toàn bộ làng người lùn được bao bọc bởi núi non, phong cảnh độc đáo, tuy kinh tế không phát triển nhưng dân làng cũng chỉ đủ ăn, đủ mặc, mỗi ngày đều là mặt trời mọc, mặt trời lặn và nghỉ ngơi, cuộc sống rất đơn giản và bình dị. Khó khăn lớn nhất mà “ngôi làng lùn” này gặp phải là lớp trẻ trong làng khó tìm được người phù hợp để kết hôn, do đó việc sinh con cũng khó hơn, nhiều người phải trực tiếp đến các viện dưỡng lão của địa phương khi đã nhiều tuổi, dành phần còn lại của cuộc đời tôi.
Rất nhiều người dân trẻ đã bỏ làng ra đi vì lo sợ chứng bệnh kì lạ. Tuy nhiên, ngôi làng đang thay đổi một cách lạc quan khi đa phần các thế hệ sau đều phát triển khỏe mạnh bình thường.
Và đặc biệt, cũng chính hiện tượng kì quái này đã giúp dân làng đón một lượng khách lớn, tạo đà phát triển nhiều năm cho du lịch địa phương.
Đăng Dũng biên tập
Nguồn: aboluowang