Niềm vui của tôi là nụ cười của mẹ
Trên cuộc đời này, thứ tình cảm duy nhất không bao giờ vơi cạn đó là tình yêu thương của mẹ. Thứ vướng bận sâu thẳm trong trái tim của chúng ta đó chính là ngôi nhà đã sinh ra và nuôi dưỡng bạn…
Có những người hỏi tôi “Nhà bạn ở đâu”, tôi sẽ trả lời như thế nào? “Nhà” có phải là ngôi nhà cũ ở quê nơi cha mẹ, anh chị em đang chờ, hay là căn chung cư thành phố nơi mà tôi đang ở?
Giống như nhiều người bạn cùng lứa tuổi , năm 18 tuổi tôi lên đại học, khác với những người bạn của tôi, họ phải xa bố mẹ nhưng với tôi thì khác. Hằng ngày tôi đạp xe mấy chục cây số đi học trên chiếc xe đạp cũ tới trường tối lại về ăn cơm cùng bố mẹ.
Trên cuộc đời này, có mẹ là có gia đình
Ai ai trong chúng ta đều có một tuổi thơ để nhớ về, một thứ hạnh phúc đáng để nhớ lại. Thời niên thiếu hạnh phúc đó đến từ nụ cười của mẹ, đến từ sự trông nom chăm sóc của mẹ. Bỗng nhiên mẹ không còn sức khỏe chăm sóc cho gia đình nữa thì cuộc sống, mỗi bữa cơm, đồ đạc trong nhà không còn gọn gàng được như xưa.
Tuổi thơ ấu
Khi còn nhỏ, cả ngày chơi,đùa nghịch ở bên ngoài, chỉ đến khi bụng đói rồi, khi thấy mệt rồi mới nhớ ra là về nhà. Khi về nhà việc đầu tiên đó là gọi “mẹ ơi”. Khi gọi mẹ, bỗng nhiên không nghe thấy tiếng mẹ thưa trong lòng thấy trống vắng, bỗng giọng mẹ từ trong căn bếp ọp ẹp vọng ra mẹ ở trong này. Cảm giác lúc đó thật hạnh phúc. Có những lần vì ham chơi không về đúng giờ làm cho mẹ lo lắng.
Đến khi lớn rồi, mỗi lần về nhà nhìn thấy mẹ là nước mắt mình lại tuôn rơi vì mẹ không còn đi lại được. Trong lòng cảm thấy buồn và có lỗi chỉ mong sao mẹ có thể đứng dậy đi lại được.
Khi bạn có gia đình nhỏ của mình rồi, rảnh rỗi bạn lại nghĩ ra là mình “đi đâu thì thích đây?”. Vậy tại sao bạn không nghĩ rằng bạn nên trở về nhà cùng ăn những bữa cơm với cha mẹ. Họ đang mong chờ bạn về chơi
Mở cửa nhà đi vào, mẹ không ra đón chúng tôi như ngày xưa, cha đón chúng tôi vào và cùng nhau nói những chuyện trong cuộc sống.
Nhà chính là nơi có mẹ
Kỳ thực, gia đình và mẹ chính là như vậy, luôn khắc ghi sâu trong tận đáy lòng của mỗi một đứa con. Càng lớn, mọi người sẽ càng hiểu rằng, dẫu cho tuổi tác làm thay đổi diện mạo, dẫu cho thế gian này thay đổi lớn như thế nào, thì thứ duy nhất không bao giờ thay đổi chính là cảm giác không thể tách rời với ngôi nhà và tình yêu vô bờ bến, bất tận của người mẹ đối với mình.
Có mẹ bên cạnh bạn có thể vững tâm tự mình khám phá thế giới, yên tâm đặt ra lí tưởng của bản thân tiến lên phía trước. Bạn vốn không thể đi một mạch tới đích, nhưng khi mỏi mệt luôn có một bến đỗ yên bình đợi bạn đó là gia đình, ở đó có mẹ đang chờ mong bạn hàng ngày.
Khi bạn đã trở thành người quyền cao chức trọng có địa vị, đặc biệt là khi sự nghiệp của bạn đã có những thành tựu nhất định hoặc là bạn trở thành một người đầu đội trời chân đạp đất, có thể hô mưa gọi gió, lúc đó bạn sẽ vội vã đi tìm một chỗ dựa tinh thần cho mình. Mà chỗ dựa tinh thần an toàn nhất, lâu dài nhất và đáng tin cậy nhất vẫn là mẹ và gia đình của bạn.
Có một người như thế trên cuộc đời…
Có người nói rằng, sau sự thành công của một người đàn ông nhất định có bóng hình của một người phụ nữ vĩ đại. Nếu đúng là như vậy thì trong số những người phụ nữ đó đầu tiên chắc chắn phải là mẹ.
Câu nói đẹp nhất trên đời chính là con yêu mẹ
Vào khoảnh khắc nguy hiểm nhất, tình yêu giữa người mẹ và con cái đã xua đi những đám mây ảm đạm để phát ra một thứ ánh sáng rực rỡ. Sự vĩ đại của nhân cách con người đã dừng lại ở thời khắc đó.
Có thể khẳng định, gia đình, mãi mãi không bao giời rời xa bạn! Cho dù là cách xa trăm núi nghìn sông, muôn trùng sóng bể thì bóng hình của mẹ luôn theo sát hành trình của bạn, sự tận tâm của mẹ chính là lý do để bạn vượt qua tất cả để trở về nhà.
Thứ tình cảm mà chúng ta không bao giờ lung lay một chút nào có lẽ đó chính là tình yêu thương của mẹ. Thứ vướng bận tận sâu trong trái tim của chúng ta đó chính là ngôi nhà đã sinh ra và nuôi dưỡng bạn. Chỉ cần có mẹ là có gia đình!
Đúng vậy! Khi mẹ còn khỏe mạnh, anh em có những bữa cơm no đủ. Khi sức khỏe của mẹ không còn thì anh em lại có dạn nứt, trong lòng mẹ lúc nào cũng tủi thân. Con chỉ mong mẹ sẽ vượt qua để mẹ có thể tươi cười như xưa, nụ cười của mẹ xua tan đi mệt nhọc của gia đình.
Tuệ An