Ôm giữ quá khứ là bạn đang cõng trên lưng gánh nặng
Sở dĩ chúng ta thường đau khổ nhiều là bởi vì không quên những gì mất mát trong quá khứ, luyến tiếc càng nhiều thì đau khổ càng nhiều, nhớ về quá khứ chính là đang cõng trên lưng những gánh nặng.
Cuộc sống chúng ta có lúc vui, lúc buồn, khi thành thành công, lúc thất bại, lúc hạnh phúc, khi đau khổ,… Lúc đạt được thành công thì vui, hạnh phúc; lúc thất bị thì buồn, đau khổ, dằn vặt,…
Nhưng bạn có biết không, tất cả mọi niềm vui đều đến, rồi đi; những rắc rối được tạo thành rồi dù lớn đến mấy rồi cũng tan biến theo thời gian. Tại sao chúng ta không sống vui vẻ cho hiện tại và tương lai mà phải đau buồn dằn vặt với những gì trong quá khứ.
Một chuyện đã qua rồi, dù tốt hay xấu thì kết quả cũng không thể thay đổi. Tuy nhiên, chúng ta thường không hài lòng với những gì xảy ra, không quên được cảm giác thất bại, nên cứ đau buồn dằn vặt mà quên đi những gì tốt đẹp phía trước.
Có một câu chuyện như thế này: Có một vị Hòa thượng già dẫn theo một tiểu Hòa thượng đi thỉnh kinh. Trên đường đi, họ gặp một con sông nước chảy xiết.
bờ sông là một người phụ nữ trẻ đẹp, vẻ mặt lo lắng vì cây cầu gần nhất bắc qua sông đã bị gãy. Cô đang rất muốn sang sông nhưng lại không dám lội xuống dòng nước xiết.
Không chút đắn đo, lão Hòa thượng đã chủ động cõng người phụ nữ đó và đặt cô sang bờ bên kia rồi tiếp tục cùng tiểu Hòa thượng lên đường.
Chứng kiến việc ấy, chú tiểu cứ lăn tăn mãi. Chú biết nhà sư không được phép đụng chạm nữ giới, nên trong tâm chú khó chịu vì cho rằng thầy mình đã vi phạm giới luật nhưng lại không dám hỏi.
Vừa đi vừa nghĩ, cuối cùng, không kìm được nữa, tiểu Hòa thượng nói: “ Sư phụ, người phạm giới rồi, sao người có thể cõng một cô gái qua sông?”
Khi lão Hòa thượng nghe xong lý do khiến chú tiểu bực bội thì bật cười. Thầy nói “Ta đã đặt cô ấy xuống từ lâu rồi, còn con đi một đoạn đường dài như vậy mà con vẫn cõng cô ta sao?.
Trong cuộc sống đôi khi chúng ta mang theo gánh nặng quá khứ với những cảm xúc bực bội, tội lỗi cùng oán giận. Và thậm chí chúng ta còn cố làm cho nó nặng nề hơn nhiều so với thực tế.
Bằng cách chấp nhận rằng những cảm xúc mạnh đó không hoàn toàn là cuộc sống hiện tại của mình và học cách buông bỏ, chúng ta có thể giảm bớt áp lực cho bản thân và những người xung quanh.
Sở dĩ chúng ta thường đau khổ nhiều là bởi vì không quên những gì mất mát trong quá khứ, luyến tiếc càng nhiều thì đau khổ càng nhiều.
Nhưng bạn có biết không?. Cuộc sống hiện tại của bạn là kết quả của sự lựa chọn trong quá khứ của bạn, còn mục tiêu hôm nay sẽ quyết định kết quả cho tương lai của bạn.
Vì vậy, chúng ta hãy lựa chọn lại cách sống của mình ngay từ bây giờ để có một tương lai tốt đẹp hơn. Sẵn sàng rỉ bỏ những gì thuộc về quá khứ, bởi ôm giữ quá khứ sẽ không làm bạn tốt hơn lên mà ngược lại sẽ tạo thành gánh nặng tinh thần cho cuộc đời của bạn.
Nhiều người cả đời đi tìm hạnh phúc cho mình bằng cách truy cầu điều này, điều khác. Nhưng bạn biết không?. Trong câu nói “Tôi muốn hạnh phúc”, nếu bạn bỏ đi cái “Tôi” cá nhân và bỏ đi chữ “muốn” của ham muốn dục vọng quá độ thì bạn đã có ngay hai hai chữ “hạnh phúc”.
Chân Kiến biên tập