Lương thiện là một loại sức mạnh tinh thần, là một sự thấu hiểu khoan dung, lương thiện làm tâm linh của con người trở nên nhân từ, làm cách nhìn của con người rộng mở. Người biết lương thiện là người cao quý mà chững chạc, có thể mãi mãi duy trì tâm trạng tốt.
Người lương thiện luôn có một trái tim thấu hiểu người khác, có thể làm con người thông qua sự thấu hiểu bình đẳng mà cởi bỏ hiểu lầm về nhau, kéo gần khoảng cách tâm của đôi bên, xóa bỏ ngăn cách, quét sạch chướng ngại, gia tăng thêm tình cảm.
Lương thiện mới có hạnh phúc, lương thiện mới có thể chung sống với nhau hòa bình vui vẻ, lương thiện mới có thể thoát khỏi cuộc tranh chấp không có điểm dừng và tự hao phí sức lực, lương thiện mới có thể đạt được sức khỏe lương thiện mới có thể làm thiên hạ thái bình.
Vào triều Minh, tại huyện Phượng Dương tỉnh An Huy có một người nghèo tên Trịnh Chiếu, mọi người đều gọi ông là “Đại thiện nhân”. Ông ngay từ nhỏ đã ngưỡng mộ đạo thánh hiền, hơn nữa đều tự mình noi theo.
Phàm là gặp được người cần giúp đỡ, hoặc có việc tốt nào cần làm, nếu trong khả năng của mình, ông đều không từ chối, hơn nữa liên tục làm việc thiện suốt mấy chục năm chưa từng gián đoạn, cũng không cầu bất cứ hồi báo nào.
Ông đối với bản thân đều rất nghiêm túc, mỗi lời nói cử chỉ của mình đều đối chiếu với lời dạy của thánh hiền, nửa lời cũng không dám tùy tiện. Dù ở trong phòng tối không có người, ông cũng không dám sao lãng, thời thời khắc khắc cảnh tỉnh chính mình, bảo trì trạng thái thuần tịnh.
Một buổi tối nợ, ở trong mơ ông thấy mình đã tới Thiên phủ, nhìn thấy các vị Thần đặc biệt sắp xếp cho ông một chỗ ngồi, hơn nữa còn hòa ái nói với ông: “Kiếp này ngươi đáng ra phải chịu số phận bần hàn, nhưng bởi vì ngươi đã làm vô số việc thiện, cho nên ta đã lệnh cho hai vị thần Phúc, Lộc đi theo ngươi, về sau ngươi sẽ ngồi ở vị trí này”.
Từ đó về sau, Trịnh Chiếu đi đến đâu đều có “Phúc lộc” đi theo, con cháu ông ai cũng giàu sang vinh hiển, đều nhận được quan lộc, phúc đức cả đời. Trình Chiếu một lòng kiên trì hướng thiện, về sau chứng được quả vị Tịnh Dục Chân Nhân.
Người xưa thường nói: Trên đầu ba thước có thần linh. Trong suy nghĩ và hành vi của một người có thể qua mặt được người trần mắt thị nhưng đối với Thần, Phật thì nhìn thấy hết sức rõ ràng. Bởi vậy trong mỗi chúng ta phải biết tu tâm dưỡng tính sống một đời lương thiện thì chính là cánh cổng thiên đường đang rộng mở chào đón chúng ta.
Ngày nay, khi đạo đức bại hoại, nhiều người không còn tin vào thiện ác hữu báo nữa, họ chỉ coi trọng lợi ích nhỏ nhoi trước mắt, chỉ vì danh, lợi của cá nhân mà không từ thủ đoạn nào, thiện ác bất phân. Khi đứng trước việc sát nhân, bất nghĩa thì thơ ơ chứ không dám dũng cảm lên án, thậm chí còn vô tri mà hùa theo kẻ ác.
Phật gia có giảng: Phật vô xứ bất tại. Không nơi nào là không có người đang làm Thần đang nhìn”. Vậy nên con người cần mau thức tỉnh, dùng đạo đức mà chế ước dục vọng của bản thân, hành thiện tích đức, lưu lại cho bản thân một lối thoát trong tương lai.
Sau đây là câu chuyện cổ để cảnh tỉnh thế nhân trong ‘Hiện quả tùy lục’ có chép: ở Ma Thành có hai người, một người tín Phật còn người kia lại phỉ báng Phật, họ cùng nhau đọc sách trong điện thờ Địa Tạng Bồ tát. Có một người mang thịt chó đến bán cho họ ăn. Người tín Phật muốn đuổi đi, không cho phép anh ta vào trong điện, còn chạy ra cửa để tránh. Người phỉ báng Phật nói: “Ta chỉ tín phụng Nho giáo, không biết Phật giáo, Đạo giáo là gì.”
Thế là anh ta bèn mua thịt chó vào ăn ngay trong điện; lại còn lấy đũa gắp thịt định đưa lên miệng tượng Địa Tạng Bồ tát để trêu đùa. Nhưng vừa mới cầm đũa gắp miếng thịt, anh ta bỗng cảm thấy có ai đó đẩy mình, rồi anh ta ngã ra đất và chết ngay sau đó.
Một lúc sau, người trốn ở ngoài cửa cũng chết, anh ta nhìn thấy người phỉ báng Phật kia ở dưới địa ngục phải chịu hàng trăm nhục hình, cổ đeo gông lửa, bị thiêu cháy khắp người.
Diêm vương nói với người tín Phật rằng: “Ngươi thành tâm tín ngưỡng nên không phải đến nơi đây. Mục đích ta bảo ngươi đến đây là muốn cho ngươi nhìn thấy người phỉ báng Phật phải chịu khổ như thế nào để về nói cho con người thế gian biết.” Nói xong bèn đưa anh trở lại dương gian, sau đó anh ta lập tức sống lại.
Trong cuộc sống, lương thiện có ở mọi nơi, dùng tâm để cảm nhận, sẽ cảm nhận được sự lương thiện khác nhau. Trong tâm có thiện ý, thì chúng ta nhất định có thể thu hoạch được ý nghĩa của sự sống.
Lương thiện không chỉ là cá tính của một người, không chỉ là tố chất của một người, mà càng phải là năng lượng sống liên tục của một người. Nó sẽ làm tâm trạng của chúng ta thoải mái hơn, làm xung quanh chúng ta trở nên hòa hợp hơn, làm chúng ta luôn luôn cảm nhận được niềm vui làm người.
Lương thiện là một ngôi sao sáng trong vắt nằm ở tận cùng tâm ta, nó chiếu sáng bầu trời tinh thần của một người. Một người làm việc thiện, mặt trăng trong tâm đã vượt khỏi cá nhân, bay lên trên bầu trời vô biên vô tận.
Nguồn tinhhoa.net
Biên tập Quang Minh