Trưởng thành chính là thứ mình thích thì vẫn cứ thích, nhưng có thể không có; trưởng thành chính là thứ mình lo sợ vẫn cứ sợ, nhưng có thể đối mặt; trưởng thành chính là thứ mình ghét vẫn cứ ghét, nhưng có thể chịu đựng…
Khi bạn học được cách đối mặt và sẵn sàng đón nhận tất cả những gì mà cuộc sống đem đến cho bạn. Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng trải cho ta một con đường toàn màu hồng để ta đi trên đó, một bước đến thành công.
Cuộc sống này là đầy rẫy những bon chen, tính toán và hệ lụy. Cũng đâu phải mỗi khi ta gặp khó khăn ta đều có gia đình bên hay ai đó bên cạnh để mà chỉ ta phải đi tiếp thế nào cho đúng. Có những lần vấp ngã mà tự chính bản thân tìm cho mình một hướng đi riêng, quyết định và đối mặt với những vấp ngã đó là trưởng thành.
Có một cặp vợ chồng kết hôn với nhau 11 năm mới sinh được một cậu con trai. Cả hai đều dành hết tình yêu thương cho con và xem cậu bé như một báu vật. Thế nhưng bỗng một ngày, tai họa không biết từ đâu bất ngờ ập đến.
Vào một buổi sáng sớm, người chồng đến giờ đi làm thì nhìn thấy trên bàn có một lọ thuốc đang mở. Vì vội vã nên anh không kịp dọn lọ thuốc đi mà nói vọng vào trong nhà với người vợ đang bận rộn dưới bếp rằng: “Nhớ cất lọ thuốc vào, đừng để con mình cầm được”. Sau đó anh vội vã rời khỏi nhà.
Còn người vợ do mải dọn dẹp cũng nhanh chóng quên đi mất lời nhắc nhở của chồng. Lúc này tại phòng khách, cậu con trai 2 tuổi của họ trong lúc đang chơi một mình, cậu bé đã bị màu sắc của lọ thuốc hấp dẫn nên đã trèo lên bàn cầm lấy và uống hết thuốc trong lọ.
Đây là một loại thuốc nguy hiểm, dù là người lớn cũng chỉ có thể sử dụng với số lượng ít. Nhưng do cậu bé đã uống hết thuốc trong lọ nên dù được đưa đến bệnh viện kịp thời vẫn không thể cứu được.
Người vợ khi này không cách nào đối mặt được với biến cố, nhìn đứa con mình yêu thương mất đi, cô đau khổ tột cùng, càng không biết phải đối mặt như thế nào với chồng mình…
Đối mặt với sự việc này chúng ta thường nghĩ đến 2 tình huống: Có thể là người chồng sẽ cấp tốc lao tới bệnh viện, sau khi nhìn thấy cơ thể đông cứng lạnh ngắt của con trai, anh đau khổ tuyệt vọng, bắt đầu nổi cơn thịnh nộ mắng chửi người vợ của mình: “Không phải tôi đã bảo cô cất lọ thuốc vào rồi sao? Tại sao lại để chuyện này xảy ra?.
Hoặc là người vợ vừa nhìn thấy chồng tới bệnh viện, cô liền nhào tới, vừa giữ lấy chồng vừa đánh, miệng chửi rủa: “Anh nhìn thấy lọ thuốc trên bàn tại sao không cất nó vào? Công việc quan trọng hơn cả con trai mình sao?”.
Nhưng thực tế khi người chồng biết tin dữ đã lập tức bỏ hết công việc để chạy đến bệnh viện, anh vô cùng đau lòng khi nhìn đứa con trai lúc sáng vẫn còn chạy nhảy vui vẻ, vậy mà giờ khắc này lại nằm trong bệnh viện với cơ thể lạnh ngắt. Sau đó, anh chẳng nói gì mà bước thẳng đến trước mặt người vợ, ôm lấy cô nhẹ nhàng nói: “Anh yêu em, em à”.
Trưởng thành chính là thứ mình thích thì vẫn cứ thích, nhưng có thể không có; trưởng thành chính là thứ mình lo sợ vẫn cứ sợ, nhưng có thể đối mặt; trưởng thành chính là thứ mình ghét vẫn cứ ghét, nhưng có thể chịu đựng; trưởng thành chính là những chuyện trước đây cảm thấy khó mà thuyết phục, nhưng vẫn có thể hiểu một cách dĩ nhiên.
Trưởng thành không phải là sự già cỗi trong tâm hồn, mà là sự bình thản sau khi trải qua phồn hoa. Cuộc đời giống như một cây ăn quả, sinh trưởng trong gió mưa, nở hoa dưới ánh nắng. Nhưng khi phồn hoa đã tận, thì chỉ còn lại những trái quả nặng trĩu.
Làm người cần dùng một thái độ đúng đắn để đối mặt với mọi người, mọi việc, cũng như tích cực làm tốt những gì nên làm. Học cách là chính mình, đồng thời nhẹ nhàng buông bỏ những thứ không thuộc về mình.
Trong cuộc sống, sẽ có những khoảng thời gian cần bạn phải tự mình bước đi, tự mình gánh lấy. Không cần phải sợ sệt, không cần thấy cô đơn, đây chẳng qua chỉ là cái giá của sự trưởng thành.
Nghịch cảnh đưa bạn đến sự minh triết và nguồn sức mạnh tinh thần to lớn để đối mặt với những khó khăn, thử thách tiếp theo, đồng thời gặt hái những thành công đột phá trong sự nghiệp và cuộc sống. Trong mỗi gian khó đều tiềm ẩn những cơ hội mới. Khi cánh cửa này đóng lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra.
Khi trưởng thành đủ rồi bạn sẽ không để cho nghịch cảnh nhấn chìm mình vào tiêu cực hay vật vã với nó mà bình thản đi qua như món quà của cuộc sống!. Nếu như để trong lòng mà cảm thấy tổn thương, vậy thì hãy mỉm cười mà buông tay thôi.
Nguồn: Tinhhoa.net
Sông La