Nhân sinh như mộng, phú quý ai không muốn, nhưng phúc lộc liệu có thể cưỡng cầu?
Mỗi người ai cũng muốn vinh hoa phú quý, nhưng những thứ này không thể cưỡng cầu. Sống chết có số, phú quý do trời. Cuộc đời có rất nhiều chuyện đều nằm trong sự an bài sẵn, cứ mãi cưỡng cầu chỉ càng khiến bản thân thêm phiền não.
Hãy nghe theo thiên mệnh, làm người làm việc phải cố gắng hết mình, còn kết quả như thế nào cứ phó thác cho trời cao. Dù kết quả không như ý, chỉ cần có nỗ lực, cũng không thẹn với lương tâm!
Đời người khó tránh khỏi những chuyện không suôn sẻ, không như ý. Con người khi còn sống thì ắt phải gặp những khó khăn, ngăn trở, đó là điều không thể tránh. Đừng than trách bản thân vì sao lại xui xẻo như vậy, lúc nào cũng gặp chuyện không như ý hay thất bại, thật ra mỗi người đều sẽ gặp trắc trở, chỉ là có lớn có nhỏ mà thôi.
Thay vì than trời trách đất, chi bằng vui vẻ mà đón nhận nó. Nhìn nhận vấn đề phải dùng con mắt biện chứng, nếu có thể chấn chỉnh lại tâm trạng thì nghịch cảnh cũng có thể trở nên thuận lợi.
Thành bại nhất thời không đủ để nói rõ mọi thứ, chỉ cần chúng ta còn tồn tại trên đời thì có thể khẳng định rằng, mọi chuyện chưa kết thúc. Cuộc đời không thuận lợi, hãy suy ngẫm về những câu nói dưới đây
1. Ngàn năm tương phùng, không bằng sách hay bạn tốt
Đời người, điều thu hoạch tốt nhất không gì khác hơn là sách hay và bạn tốt; hạnh phúc lớn nhất lại chính là bình yên nhìn thế sự, tu tâm hướng thiện.
Một người yên tĩnh ngồi bên cửa sổ, pha trà đọc sách, thêu áo, trầm tĩnh và bình yên. Khi rơi vào một hoàn cảnh nào đó, cũng không cảm thấy gấp gáp vội vã, mà chỉ thấy mây sâu thăm thẳm, ngày trôi chậm rãi, mùa xuân nhàn nhã.
Như Dương Thao tiên sinh đã nói: “Chúng ta từng như những cơn sóng khát vọng vận mệnh, đến cuối cùng mới phát hiện ra, phong cảnh dịu dàng nhất đời người, chính là sự bình thản và thong dong trong tâm hồn”.
2. Cầu phú quý tranh danh lợi, tuy được nhưng vẫn mất
Phú quý, tốn bao công sức để giành lấy, cuối cùng vẫn trống không. Đời người trăm năm vội vã, vì khát vọng mà điên cuồng, dù có thể sống lâu rồi cũng phải chết đi.
“Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo”, người quân tử coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý. Truy cầu phú quý vốn dĩ không có gì đáng trách, nhưng phải biết phạm vi sử dụng của tài phú.
Có một nhà doanh nghiệp đã nói: Khi bạn có một chén nước thì để lại cho bản thân dùng, khi bạn có một lu nước thì để lại cho cả gia đình dùng, khi bạn có một con sông thì phải cùng nhau chia sẻ với mọi người.
Nhân sinh như một ván cờ, người trên đời đều giống như quân cờ số mệnh, gió mây thay đổi, thế sự khó đoán, ai có thể từng bước giành thắng lợi? Ai có thể trở thành người thắng cuối cùng?
Đối với chuyện của thế gian, khi xem nhẹ, nghĩ thông suốt rồi, đặt trái tim cố chấp xuống, trong lòng sẽ mở rộng và tươi sáng. Cuộc đời hoàn mỹ vốn không tồn tại, quá chú trọng lợi ích để rồi thất bại, đến cuối cùng, kẻ tổn thương nhất lại là chính mình.
3. Không nên quá coi trọng lợi ích trước mắt
Cuộc đời vội vã, không cần quá xem trọng ích lợi trước mắt, mặc kệ như thế nào, vì đến cuối cùng đều là công dã tràng mà thôi, lúc nhắm mắt xuôi tay cũng không mang theo được gì.
Làm người phải có khí phách, không chịu khuất phục trước khó khăn. Một người nếu như có khí phách thì chính là đã có một khối tài phú quý giá. Ôm trong lòng một hoài bão thì chính là có tài phú về tinh thần.
Trong cuộc sống này, tiền bạc chỉ nên xem là vật ngoài thân, là công cụ hỗ trợ cuộc sống. Đừng quá quan trọng hoá đồng tiền, để rồi dần dần phụ thuộc và trở thành nô lệ của nó. Hãy để chân tâm dẫn dắt cuộc đời bạn thay vì để vật chất điều khiển. Khi đó cuộc đời của bạn sẽ trở nên nhẹ nhàng, tâm tình cũng như dòng suối nhỏ trong vắt chảy trong khe núi… trong suốt, trong suốt mà tràn đầy sức sống.
Nguồn Tinhhoa
Hằng Tâm biên tập