Cuộc sống hoàn hảo sẽ đến khi ai đó thực sự biết nâng niu từng khoảnh khắc tươi đẹp đã diễn ra trong cuộc đời mình. Vòng tròn sẽ không hoàn hảo nếu như không có các loại hình dạng khác. Cuộc sống muôn màu mà Thượng đế ban tặng cho chúng ta; cũng như có vòng tròn thì có hình tam giác, có hình vuông,… để chúng ta biết nâng niu giá trị của từng khoảnh khắc.
Người có cuộc sống hoàn hảo là người biết chấp nhận những điều không hoàn hảo của thế giới; thay đổi nội tâm của chính mình chứ không phải thay đổi thế giới để tìm sự hoàn hảo. Thật ra, người hoàn hảo nhất chính là người có trái tim hoàn hảo. Một trái tim đẹp không tì vết hay không có bất cứ rạn nứt nào chưa chắc đã là trái tim hoàn hảo nhất. Một trái mang giữ trong tim thiện lương, chứa đựng những tình cảm bao la, biết chia sẻ yêu thương, đồng cảm những khổ đau dù trái tim có bị nhiều vết cắt, vết sẹo và những chai sần mới lại là trái tim đẹp đẽ nhất mà chúng ta từng gặp.
Có câu chuyện rằng, có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có tì vết hay rạn nứt nào. Đám đông đều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy.
Bỗng một cụ già xuất hiện và nói: “Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi”. Chàng trai cùng đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đã đầy những vết sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhưng không vừa khít nên tạo ra một bề mặt sần sùi, lởm chởm; có cả những đường rãnh khuyết mà không hề có mảnh tim nào trám vào thay thế. Chàng trai cười nói : “Chắc là cụ nói đùa! Trái tim của tôi hoàn hảo, còn trái tim của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt”.
Mỗi vết cắt trong tim tôi tượng trưng cho một người mà tôi yêu, không chỉ là những cô gái mà còn là cha mẹ, anh chị, bạn bè,… Tôi xé một mẩu tim mình trao cho họ, thường thì họ cũng sẽ trao lại một mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hoàn toàn giống nhau, mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu tim tôi trao lại họ, ngược lại với mẩu tim của tôi và con cái tôi. Không bằng nhau nên chúng tạo ra những vết sần sùi mà tôi luôn yêu mến vì chúng nhắc nhở đến tình yêu mà tôi đã chia sẻ. Thỉnh thoảng tôi trao mẩu tim của mình nhưng không hề được nhận lại gì, chúng tạo nên những vết khuyết. Tình yêu đôi lúc không cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khoảng trống mà tôi luôn chờ đợi.
Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không còn hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu của cụ già đã chảy trong tim anh…
Yêu thương cho đi là yêu thương có thể giữ được mãi mãi. Đời sống thật ngắn ngủi, thoắt cái đã qua hết. Chắt lọc được bao nhiêu tháng ngày thực sự hạnh phúc. Có không một cuộc sống hoàn hảo nếu như chúng ta cứ chạy theo những điều mà ta nghĩ rằng đó là hơn nhất.
Có một cô bé luôn mong muốn tìm kiếm cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin thượng đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: “Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình”.
Cô bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm “hạnh phúc lớn nhất” cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình: “Chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều”. Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua, rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Thế là cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường.
Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo… và không nhận ra rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội, để rồi sống một đời đau khổ đi tìm điều hơn nhất đó. Hay như vòng tròn đi tìm mảnh khuyết, cậu đi qua biết bao nhiêu khó khăn, gian khổ để tìm cho được mảnh khuyết của mình, để có hình thức hoàn hảo nhất.
Nhưng khi tìm được mảnh khuyết cậu nhận ra rằng những điều tươi đẹp khi cậu không hoàn hảo mới là đẹp nhất, những khoảnh khắc sống chậm lại, cảm nhận từng nét chuyển động, cảm nhận từng nhánh cây, ngọn cỏ. Cảm nhận những mảnh đời xung quanh, trao đi yêu thương và tấm lòng. Những người bạn đến bên cậu, giúp đỡ cậu khi khó khăn, trân trọng cậu ngay cả khi cậu không hoàn hảo mới là điều đáng quý nhất.
Nguồn: Truyenngan.net
Mộc Hương biên tập