Người xưa nói: “Không nghe lời người già, chịu thiệt ở trước mắt”. Câu nói ấy rất có đạo lý, người già thường dạy bảo con cháu sống tích đức hành thiện thì cuộc sống mới có phước lành nhưng ngày nay nhiều người khi nghe câu này thì chỉ cười xòa. Nhưng bạn có biết rằng thái độ như vậy chính là nguyên nhân chân chính khiến bạn sống không vui vẻ thanh thản.
Sống vui vẻ thanh thản là khi bạn biết sống cho đi và sống nghĩ cho người khác
Trong thời dịch bệnh anh Phạm Hồng Minh treo tấm bảng “không đeo khẩu trang giá đắt gấp đôi” “Đeo khẩu trang hở mũi không thêm hành ngò” tại cửa hàng rau của mình.
Cứ 4 giờ chiều hàng nghìn công nhân ở Khu công nghiệp Biên Hòa 1, An Bình, Biên Hòa lại ùa ra đường giờ tan làm. Trên đường trở về nhà họ lại tranh thủ ghé qua các quán bán đồ ăn để mua rau mua thịt nhưng đông nhất vẫn là quán của anh Phạm Hồng Minh, 37 tuổi. Mặc dù cửa hàng của anh rất “chảnh” vì treo tấm biển bán giá gấp đôi cho người không đeo khẩu trang nhưng quán của anh vẫn đông khách như bình thường.
Đã có bảng thông báo rồi nhưng đôi khi vẫn có nhiều vị khách không đeo khẩu trang, trường hợp như vậy anh Minh liền nhắc nhở: “Không đeo tôi bán gấp đôi nhé” rồi tay nhanh chóng với cái khẩu trang y tế bên cạnh tặng cho khách hàng. Nhẹ nhàng lịch sự lại dí dỏm anh được nhiều người yêu quý, đâu cần phải quát lạt hô to gọi lớn đâu.
Dịch bệnh diễn biến phức tạp tại Sài Gòn đã có nhiều người bị phạt vì không đeo khẩu trang nên anh Minh đành làm cái bảng này để nhắc nhở khách hàng của mình, ấy vậy mà hiệu quả lắm. Anh chia sẻ.
Câu nói đánh trúng tâm lý đi chợ của các chị em phụ nữ lại thêm tính hài hước nên khách hàng đến quán anh Minh mua rau đều nghiêm túc đeo khẩu trang và không để hở mũi.
Bác Nguyễn Thị Hải 66 tuổi, người phường An Bình cho hay: “Tui hay mua hàng của cậu Minh vì quý cái tính của cậu ấy, trông hài hước thế thôi mà cậu ấy nghiêm túc lắm, không chịu đeo khẩu trang bị nhắc mà tỏ thái độ là cậu ấy nói thẳng không bán rau cho đâu.”
Nhiều người chắc hẳn sẽ nghĩ không bán thì thôi tôi đi chỗ khác mua nhưng ấy vậy mà quán rau của anh Minh vẫn đông khách như bình thường thậm chí còn thêm phần nhộn nhịp tấp nập ấy chứ. Bởi câu chuyện của anh Minh không chỉ dừng lại ở việc vui hài vì chiếc biển không đeo khẩu trang bán đắt gấp đôi.
Anh Minh thường có chương trình phát rau củ miễn phí cho bà con, công nhân, sinh viên. Anh đi chợ đầu mối lấy hàng thấy có thanh long và chanh giá rẻ liền mua ủng hộ với số lượng lớn rồi mang về phát miễn phí cho công nhân, sinh viên.
Giờ tan tầm khách ghé vào sạp của anh Minh đông kín, người mua hàng, người nhận đồ miễn phí mua thêm trái bí, cân khoai. Cũng nhiều người chỉ đến lấy đồ miễn phí. Chỉ một giờ mà 2 tạ chanh và 4 tạ thanh long đã hết nhẵn, các mặt hàng rau củ khác cũng bán được phân nửa. Đây chẳng phải là minh chứng người lành trời dành phúc cho, ăn ở rộng rãi, cởi mở với mọi người thì sẽ gặp nhiều may mắn; ăn ở keo kiệt, ích kỷ, hẹp hòi thì sẽ gặp nhiều trắc trở, khó khăn.
Anh Minh quê Đồng Nai, anh bán rau củ ở đây cũng hơn 11 năm rồi. Thời còn là sinh viên anh học cơ khí, khi đó cuối tháng là thiếu ăn, tiền mua mớ rau cũng chả có, lúc đó anh chỉ mong có thêm mớ rau muống để ăn chung với mì tôm cho đỡ thèm. Lúc đó anh đã quyết sau này có điều kiện sẽ tặng rau cho sinh viên nghèo.
Lời nguyện ước đó nay cũng đã thành sự thật. Từ năm 2014 kinh tế gia đình ổn định anh liền làm các chương trình tặng rau miễn phí cho sinh viên, công nhân nghèo, anh chia sẻ mình cũng không giàu có gì nhưng giúp được mọi người trong khả năng mình vẫn sẽ làm. Hàng ngày anh dạy từ 3 giờ sáng để đi mua rau củ, thấy loại quả rau nào tươi ngon giá phù hợp anh lại mua hàng tạ về để tặng miễn phí, Mỗi lần chi như vậy rơi vào khoảng vài trăm nghìn đến triệu đồng. Để nhiều người đều được rau củ miễn phí, anh cố gắng chia đều các phần rau củ ra thành nhiều phần để mọi người dễ lấy.
“Có tuần phát được 5, 6 ngày nhưng có tuần chỉ được 1,2 buổi, tùy giá chợ anh cũng nói là không hứa sẽ phát vào ngày nào. Rau củ quả tươi ngon giá lại hợp thì tôi mới mua mà mua phải mua được vài tạ thì phát mới nhiều người được, chứ vài cân thì không ăn thua.” Anh Minh chia sẻ.
Anh và vợ chia nhau khu bán, vợ anh bán ở khu chợ An Bình, Biên Hòa còn anh bán ở chỗ Khu công nghiệp Biên Hòa 1. Chỗ vợ tôi nhiều người có điều kiện nên không tặng rau còn chỗ tôi bán phần lớn là người công nhân nên mới tặng rau.
Chị Lan Anh là công nhân Khu công nghiệp Biên Hòa 1 chia sẻ: Hầu như ngày nào chú Minh cũng cho rau nên gia đình tôi hôm ấy chú cho gì ăn nấy, tiết kiệm được hẳn một khoản mua rau chỉ cần mua thêm thịt cá.
Anh Minh tính xề xòa không chi ly nên nhiều người lại “con sâu bỏ rầu nồi canh”, nhân lúc khách đông lại cố tình lấy thêm. Nhưng anh Minh biết họ cũng đều khó khăn mới làm vậy nên cũng không chê trách gì!
“Năm ngoài có bác đến tận nơi cảm ơn tôi, vì nhờ tôi cho rau mà bà tiết kiệm được hẳn một khoản tiền để mua xe đạp cho con cháu đi học, nghe vậy là tôi vui rồi” Anh Minh kể.
Nhiều người hỏi anh: “Anh làm vậy thì được gì?” Anh Minh chỉ cười tủm tỉm nói: Tôi chả mong được gì nhưng chí ít tôi sống được thanh thản vui vẻ.
Một người sống chân thành biết nghĩ cho người khác như vậy thì ắt cả đời hưởng phúc cũng cả đời gieo phúc đức đến vạn vật xung quanh.
Biên tập: Thiên Hà
Nguồn: vnexpress