Người xưa rất coi trọng tiêu chuẩn đạo đức, cùng với trí tuệ và triết lý sống của ông cha ta trong cách đối nhân xử thế, chính là kho tàng vật chất tinh thần quý giá, tất cả đã làm rạng rỡ cho nền văn hóa trong quá trình phát triển. Được lưu lại cho đến ngày nay, vẫn đang có tác dụng giúp con người hướng thiện.
Cho dù là bình dân hay thanh cao, phạm vi của văn hóa truyền thống là vô cùng rộng lớn, và văn hoá dân gian là một trong những kiệt tác được đại diện truyền bá rộng rãi. Ca dao, tục ngữ thường chứa đựng những minh triết bao đời nay của ông cha ta, cũng giống như nhiều bài học kinh nghiệm.
Một câu nói phổ biến mà bài viết hôm nay muốn chia sẻ là “Giàu không dễ lấy vợ, phú quý không dễ kết tâm giao” Tuy rằng điều đó không khó đối với tất cả mọi người, nhất là vơi xu hướng đạo đức xã hội ngày nay, khi đọc lại những câu tục ngữ có ý nghĩa này khiến nhiều người thấy hổ thẹn
Nguồn gốc của câu nói được xuất phát từ hai câu chuyện, ý nghĩa nhìn chung là giống nhau. Câu chuyện thứ nhất được viết trong: “Hậu Hán Thư “của Phạm Diệp Sở ở Nam Triều .
Theo ghi chép, sau khi chồng của chị gái Hoàng đế Quang Vũ mất, Hoàng đế thường mời chị vào cung gặp mặt, nói chuyện về các quân thần để thăm dò xem chị mình muốn tìm một tướng công như thế nào.
Một hôm, lúc hai người đang đàm luận về các vị đại thần, công chúa nói: “Tống Hoằng có tướng mạo và phẩm đức, tài trí đều xuất chúng, đại thần trong triều quả thật không ai sánh bằng.”
Quang Vũ Đế sau khi biết ý tứ của chị gái, liền triệu kiến Tống Hoằng đến, rồi bảo công chúa Hồ Dương ngồi phía sau tấm bình phong nghe hai người họ nói chuyện.
Quang Vũ Đế nói với Tống Hoằng: “Tục ngữ nói: Con người khi sang quý thì đổi bạn, khi giàu có thì đổi vợ. Đây là lẽ thường tình của con người. Khanh có hiểu tâm ý của Trẫm không?”
Tống Hoằng đáp: “Thần cũng có nghe nói rằng, bạn thuở bần tiện là không thể quên, người vợ tào khang là không thể bỏ”
Nghe xong lời này của Tống Hoằng, Quang Vũ Đế cũng hiểu được ý tứ của ông. Quang Vũ Đế sau đó nói với chị gái: “Việc này không thành được!”
Nguồn thứ hai trong: ” Tư Trị Thông Giam ” của Tư Mã Quang thời Bắc Tống. Đường Thái Tông muốn trả con gái của mình cho một Tướng lĩnh tin cậy.
Danh Cung, tự là Kính Đức, là người Thiện Dương, Sóc Châu (nay thuộc Sơn Tây), là một trong những chiến tướng nổi tiếng nhất thời kỳ Tùy Đường. Ông vốn là thuộc hạ của thủ lĩnh Tống Kim Cương. Về sau, Tống Kim Cương bại trận phải bỏ chạy để lại Kính Đức giữ thành.
Sau khi Đường Thái Tông kế vị, ngưỡng mộ tấm lòng trung thành và dũng cảm của Kính Đức nên đã chiều mời ông. Sau đó, phong cho ông làm ngô quốc công, sau là phong ngạc quốc công. Ông cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối nắm giữ việc triều chính. Sau khi Kính Đức qua đời, được ban hiệu là “Trung Võ”.
Khi còn sống, Đường Thái Tông Lý Thế Dân vì muốn ban thưởng cho công lao của Kính Đức nên từng hỏi: “Trẫm muốn gả cho gái trẫm cho khanh, không biết ý khanh thế nào?”
Kính Đức khấu đầu tạ ơn rồi nói: “Vợ thần mặc dù quê mùa xấu xí, dốt nát, nhưng là người cùng với thần trải qua cuộc sống bần cùng, hoạn nạn nhiều năm. Thần tuy không học vấn, không tài cán, nhưng từng nghe cổ nhân nói: “Giàu không đổi vợ”. Thần nguyện noi gương cổ nhân, không thể từ bỏ người vợ già của mình.”
Đường Thái Tông nghe xong lời nói tâm huyết của Kính Đức càng thêm trân trọng ông và cũng từ bỏ ý định.
Nhìn vào những chuẩn mực đạo đức cao cả của người xưa, khi chúng ta đang sống trong một xã hội xa hoa đầy cạm bẫy như hiện nay mà thấy thật cảm động. Nhiều người đã cắt đứt liên lạc với những người bạn nghèo trước đây sau khi họ giàu có, và trở nên quyền lực, họ cũng dễ dàng ly hôn với vợ và kết hôn với người khác.
Nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng những người vợ này đã cùng họ chịu đựng những khó khăn như thế nào và họ đã giúp đỡ họ như thế nào khi thủa hàn cơ.
Văn hóa truyền thống giảng rằng: “Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa”. Hôn nhân là sự ban ơn của trời đất, của cha mẹ, của vợ chồng. Vợ chồng sau khi kết hôn phải giữ trọn đạo nghĩa vợ chồng, nuôi dạy con cái, không được dễ dàng từ bỏ.
Hằng Tâm Nguồn Secretchina